Tôi vừa cãi nhau với chồng xong, nghĩ tức nên mới lên đây tâm sự với mọi người. Nói thật nhé, ngày xưa đi làm dâu tôi cũng hiền lành, chẳng dám cãi mẹ chồng nửa lời. Nhưng rồi hiền mãi có làm được gì đâu, toàn bị đè đầu cưỡi cổ. Mà người ta nói rồi, con giun xéo mãi cũng quằn thôi.
Ngay từ ngày đầu tiên tôi về làm dâu, mẹ chồng đã lên phòng thủ thỉ:
“Các con xác định không ra ở riêng thì cho mẹ vay tiền mừng cưới, mẹ sửa sang lại căn nhà. Đằng nào sau này nó cũng là của vợ chồng con”.
Tôi nghe mẹ chồng, đưa hơn 200 triệu cho bà. Thế rồi nhà vừa sửa xong, bà đã khơi chuyện để đuổi vợ chồng tôi ra riêng. Tiền mừng cưới của tôi thì chẳng thấy đả động gì. Hỏi mà mẹ chồng tỉnh bơ:
“Tiền nào, cái ấy là các con góp vào chứ mẹ có hỏi vay mượn gì đâu”.
Ngày ấy tôi ngậm ngùi cho qua, nghĩ mình đúng là dại dột, tin người nhà cuối cùng bị mất tiền trắng trợn như thế.
Hồi trước mẹ chồng tôi kinh doanh, lại có cả lương hưu nên khinh con dâu ra mặt. Lúc bố chồng tôi ốm nặng, ông bà gọi các con về chia tài sản. Nhà có nhiều con đâu, chỉ có chồng tôi và một chị gái. Thế mà bố mẹ chồng tôi chia tiền đều đến từng xu. Còn riêng tôi thì oái oăm hơn, phải ký vào tờ giấy sau này nếu ly hôn cũng không được hưởng tiền thừa kế.
Thấm thoát cũng mấy năm rồi, tôi tự kiếm ra tiền nên chẳng màng đến số vốn liếng ấy, riêng mẹ chồng thì hết tiền để dành, đã vậy còn bị тαι вιếи đến nỗi lιệт nửa người. Thời gian đầu, bà ở nhà con gái chăm sóc. Nhưng đời nào con rể cho bà ở đó mãi. Hôm nay, họ đưa mẹ chồng về nhà chúng tôi. Vừa đưa mẹ chồng về phòng, tôi đã quay sang nói với chồng:
“Lúc trước mẹ anh mạnh miệng tuyên bố nếu già sẽ thuê osin, không cần con dâu. Thế nên em làm được gì thì làm, không làm được thì thôi, đừng có ép em”.
Chồng tôi thì thương mẹ, nghe vợ nói thế chưa gì đã chau mày:
“Em nói vậy mà chấp nhậи được à? Có thế nào thì đó cũng là mẹ anh, em phải làm tròn đạo với bà, không thì người ta cười vào mặt ấy”.
“Ôi trời ai cười mặc ai, tôi sống cho tôi cái đã. Ngày xưa mẹ anh chia tài sản, làm gì nhớ đến con dâu. Cưới xong có ít tiền dắt lưng cũng bị lừa lấy mất. Bây giờ muốn tôi chăm thì nhả tiền ra, không thì đừng có mơ”.
Mẹ chồng nghe tôi nói thế, ở trong phòng cứ rên rỉ:
“Mẹ xin các con, để cho mẹ yên”.
Còn chồng tôi thì giậи quá nên bỏ ra ngoài, tới giờ vẫn chưa về cơ. Nói thật không phải tôi máu lạnh, nhưng trước khi làm gì cũng phải nghĩ đến nhân quả. Mọi người nói xem tôi làm vậy có được không, để hôm nay về nhà, tôi tỏ rõ quan điểm cho chồng biết mà cư xử.
Theo Wtt