in

Chồng à! Nếu 1 ngày anh ɴɢᴏạɪ ᴛɪ̀ɴʜ thì hãy nhớ, anh có thể có tất cả trừ mẹ con em!

Tôi vẫn nhớ như in ngày hôm đó, khi bước về nhà đã 11 giờ đêm nhà cửa im ắng, 1 không gian tối om đáng sợ bao trùm và 1 cảm giác ʙấᴛ ᴀɴ dẫy lên. Bình thường giờ này nếu con đã ngủ thì vợ vẫn sẽ nằm trên ghế sô pha chờ tôi, nhưng hôm nay không có.

Tôi chạy vào nhà tìm vợ và con nhưng không có 1 ai, tủ đồ cũng trống trơn, tự dưng chân tay tôi run lẩy bẩy. Tôi gọi cho vợ, nhưng cô ấy không bốc máy, tôi gọi cho bố mẹ vợ thăm dò vợ có về bên đó không thì họ bảo không có ai cả.

Trời đất, sao cô ấy lại bỏ đi im lặng như thế. Liệu có phải vợ tôi đã phát hiện ra chuyện gì không?

Nhớ lại ngày trước cứ hễ mỗi lần biết tin ai có ʙồ hay đọc mấy bài báo trên mạng liên quan đến chuyện ɴɢᴏᴀ̣ɪ ᴛɪ̀ɴʜ thì vợ tôi lại bảo:

Chồng à, nếu 1 ngày anh cũng giống như gã đàn ông kia, cặp ʙồ rồi ăɴ ɴằᴍ với người khác thì khi đó có thể anh sẽ có tất cả… có cô ʙồ, có cảm giác mới lạ, có được sự chiếm hữu… nhưng anh sẽ chẳng còn có mẹ con em nữa đâu.

Em buồn cười, cứ nói chuyện đâu đâu. Anh thì làm gì có ai, đọc ít thôi xem ít thôi, chỉ giỏi tưởng tượng thôi.

Em nói thật mà, anh biết tính em rồi đấy luôn cư xử văn minh. Em yêu ai em rất yêu nhưng 1 khi họ không xứng đáng với tình cảm của em nữa thì next, em sẽ chẳng níu kéo hay đáɴʜ ɢʜᴇɴ làm gì cho mệt. Em nói là làm nên anh đừng coi thường nhé.

Nguồn Internet

Lần nào vợ tôi cũng bảo vậy, tôi im lặng không nói gì, tôi nghĩ cô ấy xem phim đọc báo rồi buồn theo nên bảo thế. Tôi cũng chưa từng có ý ɴɢᴏᴀ̣ɪ ᴛɪ̀ɴʜ vợ mà nếu lỡ có làm thì tôi cũng sẽ không cho cô ấy biết, đàn ông ɴɢᴏᴀ̣ɪ ᴛɪ̀ɴʜ trăm người như 1, ɴɢᴏᴀ̣ɪ ᴛɪ̀ɴʜ rồi dại gì cho thiên hạ thấy.

6 năm bên nhau thú thực vợ tôi là 1 người vợ 1 người mẹ khá tuyệt vời, cô ấy cũng rất xinh đẹp ǫᴜʏếɴ ʀᴜ̃ và cư xử lúc nào cũng nhã nhặn. Bố mẹ tôi bạn bè tôi đều rất quý mến cô ấy, đó là 1 người phụ nữ có tấm lòng lương thiện và bao dung. Hồi đó gia đình tôi rất hạnh phúc, chúng tôi dành nhiều thời gian cho nhau. Nhưng rồi cuộc sống cuốn chúng tôi đi, tôi bận rộn với công việc, cô ấy cũng bận rộn với cửa hàng kinh doanh lẫn công việc ở công ty. Vợ càng ngày càng tự lập còn tôi càng ngày càng ít có thời gian cho gia đình, những ᴄáᴍ ᴅỗ ngoài kia thật sự quá nhiều và rồi tôi… có ʙồ. Cái điều mà tôi chưa từng tưởng tượng đến.

Tôi như được hồi sinh, trẻ hóa, trái tim bắt đầu đập rộn ràng vì 1 người phụ nữ chẳng phải vợ mình. Cô ʙồ của tôi ngoan biết điều lúc nào cũng thơm nức. Nhưng tôi chỉ gặp và nhắn tin cho ʙồ khi ra khỏi nhà còn về bên vợ con chưa 1 lần tôi liên lạc với ᴛɪ̀ɴʜ ɴʜâɴ. Tôi cứ nghĩ vợ sẽ chẳng hay biết đâu cho đến 1 ngày, sau khi đi từ khách sạn về với ʙồ thì tôi thấy vợ nhắn tin:

Anh à, đã bao giờ anh ʟừᴀ ᴅốɪ em chưa?

Tôi hơi gai người, hơi chột dạ nhưng vẫn bảo:

Anh ʟừᴀ ᴅốɪ em gì chứ, sao em lại hỏi vậy?

6 năm qua anh thật sự chỉ yêu mình em chứ, anh không có ai khác chứ.

Tự dưng hỏi linh tinh vầy, anh thì làm gì có ai.

Ừm… nếu 1 ngày anh có ʙồ thì hãy nhớ rằng anh có thể có tất cả nhưng không còn có mẹ con em.

Em cứ giỏi tưởng tượng, thôi anh đi họp đã.

Tôi lấy cớ để kết thúc cuộc nói chuyện, màn hình hiện 2 chứ “đã xem” nhưng không thấy phản hồi. Tôi nghĩ bâng quơ hay vợ biết chuyện rồi nhỉ, nhưng nếu lỡ cô ấy biết thì đã ʟồɴɢ ʟộɴ lên rồi chứ làm gì có chuyện ngồi hỏi nhẹ nhàng như vậy. Tối đó tôi phải đi ăn với đối tác nên về muộn, hôm nay cũng chẳng thấy vợ hỏi han hay nhắn tin gì, tôi bận quá nên cũng không gọi về.

Để rồi khi vào phòng ngủ thì thấy mọi thứ trống trơn, trên giường có tờ đơn ʟʏ ʜôɴ nhòe lệ kèm theo mấy bức ảnh tôi đi cùng cô ʙồ ra khỏi khách sạn, ôᴍ ʜôɴ nhau trong xe các thứ. Tôi đứng không vững nữa, tôi thật sự sốᴄ tôi không nghĩ vợ lại cư xử văn minh đến mức đáng sợ như thế. Cô ấy biết chuyện từ bao giờ cơ chứ, sao cứ im lặng chịu đựng như vậy, sao không đáɴʜ ɢʜᴇɴ hay ᴍắɴɢ ᴄʜửɪ tôi. Lúc này nghĩ lại những lời vợ nói chiều nay và trước đây tôi lại càng ʟᴏ sợ

Đã 1 tuần trôi qua tôi như kẻ đɪêɴ, tôi tìm cô ấy điên cuồng nhưng không thấy, các con cũng không đến trường. Cô ấy cũng xin nghỉ phép ở công ty, cửa hàng thì để nhân viên ʟᴏ liệu. Chưa bao giờ tôi sợ mất vợ con như thế, sợ thật sự. Tôi nhắn cả nghìn tin nhắn xin lỗi van nài nhưng vợ không thèm đọc cũng không trả lời. 1 hôm khi đang bơ phờ nằm dài trên ghế sô pha thì tôi được người gọi bảo: “Vợ đã nộp đơn ʟʏ ʜôɴ đơn phương lên phường”. Tay tôi buông thõng ɴướᴄ ᴍắᴛ chảy ra, chẳng có chút sức lực nào nữa. Tôi ᴛᴜʏệᴛ ᴠọɴɢ thật sự: Tôi đã mất cô ấy và các con thật rồi, vợ ơi anh sai rồi, anh thật sự sai rồi.

Theo: Khoevadep