in

Chσ cσи ngủ 10 phút quay rα mâm còn mỗi đầu cá, em hỏi thì chồng chùi mép: Chậm chân thì gặm xương thôi

Có chị nào lấy phải chồng vừa hãm vừa ρнὰм ρнυ тục тử giống em không? Kể ra đây thì bảo nói xấu chồng, nhưng em thật sự không chịu đựng nổi nữa các chị ạ. Em cứ nghĩ đàn ông thì phải thế nào, nhưng chồng em vừa lười vừa ăn hại đúng theo nghĩa đen luôn.

Cưới xong bọn em lại lên phố làm việc, chưa có tiền mua nhà nên chỉ ở thuê thôi. Mỗi tháng tiền nhà, tiền sinh hoạt các kiểu cũng tốn ơi là tốn. Đã thế từ lúc em bầu bí nghỉ sinh đến giờ tiền không kiếm được, đã phải dùng gần hết khoản tiết kiệm rồi. Chỉ mong con cứng cáp tí em gửi trẻ đi làm lại cho đỡ phần nào.

Chồng em thì vốn vô tâm từ đầu. Từ lúc em đẻ đến khi con được 3 tháng anh chưa ngó ngàng, bế nó lần nào. Được 1 tháng đầu mẹ em ở quê lên chăm thì còn đỡ, từ tháng thứ 2 trở đi em một mình với con vật lộn. Chồng em không những giúp vợ thậm chí còn quay ra quát mắng, chửi bới vô cớ. Lúc nào em bận trông con, chưa kịp cắm cơm, đi chợ là kiểu gì anh cũng làm ầm ầm lên:

“Ở nhà đu với con mà còn lười, có nồi cơm cũng không cắm được”

Em bảo: “Hôm nay con sốt, quấy em chưa cắm được thôi, anh ăn thì cắm đi”

Đi với bồ về, tôi lác mắt thấy vợ ăn mặc lồng lộn quấy bột cho con: Anh hết cửa rồi

Thế là anh đùng đùng bỏ đi ăn phở xong về nằm phưỡn ra như ông tướng ấy, không thèm quan tâm xem vợ đã ăn gì chưa. Mới cưới được hơn 2 năm mà em chán quá, chồng thì chỉ biết có bản thân mình thôi, vợ con sống chết thế nào mặc kệ.

Điên nhất là hôm qua, đúng bữa ăn vừa dọn mâm ra thì thằng bé khóc nhè nhè đòi ti ngủ. Em bế con vào giường nằm vỗ cho nó ngủ, 10 phút sau quay ra ăn cơm. Thế nhưng trong mâm thịt cá chẳng còn gì, trơ mỗi cái đầu cá chép om dưa, còn đồ ăn riêng của em chồng đã chén sạch bách. Em bảo:

“Anh cất đồ ăn đi đâu rồi à?”

“Không, cất vào mồm rồi”

“Ơ, em nấu cá cho anh ăn, còn đồ ăn của em anh cũng ăn rồi à? Không phần em miếng nào à”

“Ai bảo đang ăn thì đi dỗ con. Chậm chân chỉ có gặm xương thôi”

Ôi, em nghe chồng nói thế mà thấy ghét hắn кιин кнυ̉иg, sao có thể loại ρнὰм ρнυ тục тử đến mức đó chứ. Miếng ăn của vợ mà cũng chén sạch không chừa lại gì cả.

Em vứt luôn mâm đấy cho chồng dọn thì dọn không thì thôi. Em lên nằm ôm con, đến lúc con dậy đành bế nó ra quán ăn tạm bát bún. Vừa ăn mà nước mắt vừa rơi các mẹ ạ, tủi thân кιин кнυ̉иg.

Theo khoevadep