in

Em gái lấy chồng xa 2 năm bặt tin, tôi vào tìm thì em rể chỉ nấm mộ: Cô ấy nằm kia

Thương em gái tôi quá, thiệt thòi từ lúc bé đến khi ra đi. Hồi em tôi được 10 tuổi thì mẹ mất, bố cũng bệnh tật bỏ đi theo mẹ. Từ đó chỉ còn hai chị em bơ vơ, nương tựa lẫn nhau mà sống.

Tôi lấy chồng khác làng còn em gái thì theo bạn vào Nam làm công nhân. Xa nhà hàng nghìn cây số nhưng chị em tôi vẫn hay gọi điện, nhắn tin cho nhau hỏi han tình hình cuộc sống. Nhiều lúc tôi bảo dì ấy:

“Thôi về ngoài này xin việc có chị có em”.

“Em sống quen rồi chắc lấy chồng ở đây”.

Nghe em nói sinh sống hẳn trong đó tôi cũng thấy lo lo. Bố mẹ mất cả rồi, anh em họ hàng cũng không thân quen vì 2 đứa ít về. Đất vườn nhà cũ tôi cho người ta thuê mở trang trại chỉ thỉnh thoảng sang thắp hương cho bố mẹ.

Ảnh minh họa: Nguồn Pantip.com

Rồi em gái tôi thông báo lấy chồng. Con bé có đưa em rể về ngoài này chơi chục ngày. Tôi làm vài mâm cơm báo cáo bố mẹ tiễn em gái đi lấy chồng.

Hai đứa vào trong đấy mới tổ chức đám cưới ở đằng trai. Đúng thời gian đó tôi có bầu nên cũng không vào dự được. Mấy tháng sau em tôi có tâm sự qua tin nhắn là nó chán vì em rể bắt nghỉ làm công nhân để về quê chồng sống.

Nhà em rể mãi tận miền Tây, xa xôi nên tôi chưa vào lần nào thăm. Các cuộc điện thoại, tin nhắn của dì ấy cứ thưa dần, sau đó thì mất liên lạc hẳn. Tôi gọi vào số điện thoại thì thuê bao không liên lạc được, facebook, zalo vẫn cái tin nhắn tôi gửi đi nhưng không thấy hồi đáp.

Tôi cũng gọi cho em rể nhưng số cũ đã thay. Dự cảm không lành nên tôi bàn với chồng đi một chuyến vào trong đó xem sao.

Tìm mãi mới đến được địa chỉ nhà em rể. Đó là một vùng quê cực nghèo. Vào được đến nhà thì may cậu ấy vừa đi phụ vữa về người còn lấm lem. Gặp được nó tôi mừng mừng tủi tủi hỏi:

“Dì Hạnh đâu rồi chú?”

Em rể tần ngần một lúc lâu mới đáp:

“Anh chị bình tĩnh nhé, vợ em mất được 2 tháng rồi”.

Nghe chú ấy nói mà tôi bủn rủn cả chân tay. Em rể đưa vợ chồng tôi ra nghĩa trang chỉ một nấm mộ mới được đắp đất còn ướt:

“Cô ấy nằm đây”.

Lúc đấy em rể mới đưa cho tôi lá thư em gái viết để lại nhưng chưa gửi. Đọc mà tôi nghẹn nghào. Hóa ra dì ấy phát hiện K từ 1 năm trước rồi nhưng giấu không cho tôi biết. Hai vợ chồng sống ở thành phố chật vật quá nên quyết định về quê. Nhà nghèo không có tiền chữa nên em gái tôi cứ để mặc bệnh tật hành hạ.

Tôi thương nó quá, 1 mình cô đơn nơi đất khách quê người lạnh lẽo. Nhất định tôi sẽ đưa em về gần bố mẹ để tôi được hương khói.

Nguồn : https://www.webtretho.com/f/tam-su-cua-vo/em-gai-lay-chong-xa-2-nam-bat-tin-toi-vao-tim-thi-em-re-chi-nam-mo-co-ay-nam-kia