in

Lúc mất bố chồng chỉ di chúc cho cái đầm cá, 2 năm sau tát lên vợ chồng tôi đổi đời

Chồng tôi là con trưởng trong nhà, dưới anh còn có cậu em trai. Vợ chồng chú thím ở trên thành phố còn vợ chồng tôi sống cùng ông bà nội. 7 năm ở chung với ông bà, dù biết mẹ chồng sống ghê gớm, thiên vị nhưng tôi chưa bao giờ ghim trong lòng.

Bà nội dù ở với con trai trưởng nhưng lại chỉ yêu quý vợ chồng chú út. Lúc nào ông bà cũng khen chú thím ấy giỏi giang, năng động, kiếm tiền tốt mua được nhà được xe trên thành phố còn vợ chồng con trưởng chậm chạp, đi làm công ăn lương chẳng bao giờ dư dả.

hình ảnh

Ảnh minh họa: Nguồn Sanook.com

Trong khi mẹ chồng như vậy nhưng bố anh hiền lành và điềm đạm hơn nhiều. Tuy nhiên ông hay nhường nhịn vợ đến mức nhu nhược, chẳng bao giờ dám lên tiếng nói lại bà. Nhiều lần biết bà đối xử với các con thiên lệch nhưng ông cũng xua đi:

“Hai đứa đừng để bụng những lời bà ấy vừa nói. Xét cho cùng bà ấy chê bai thế cũng muốn tốt cho con”.

Có khi ông còn nói đỡ bà:

“Bản tính của mẹ mày cứ sồn sồn chứ tâm không có ý gì đâu”.

Hơn 2 năm trước, ông tôi đột nhiên bị K phải nằm viện điều trị. Nhà chỉ có 2 vợ chồng tôi thay phiên nhau vào chăm còn mẹ chồng thì bận tham gia ở các hội phường xã, thi thoảng mới nấu được cho ông bữa cơm. Vợ chồng chú út thì bận rộn việc kinh doanh nên vài ngày mới vào được lần.

Những ngày cuối đời biết mình không qua khỏi, ông đòi họp gia đình để chia đất cát cho các con. Theo lời ông nói, vợ chồng chú út được cho 2 mảnh ở đầu làng còn vợ chồng tôi được căn nhà đang ở để lo hương khói tổ tiên với 1 cái đầm nuôi cá.

Thấy lúc ông sắp mất vẫn thiên vị, chồng tôi hỏi lại:

“Vậy là ông cho chúng con mỗi cái đầm cá thôi à?”.

Ông từ tốn:

“Đầm cá ấy gần 2 năm rồi nhà mình chưa tát, bố thả nhiều cá lắm, vợ chồng con sau tát đi làm gì thì làm”.

Không bằng lòng về cách chia tài sản của bố mẹ nhưng chúng tôi cũng không dám thể hiện ra mặt. Bởi suy cho cùng đó là tài sản của ông bà, cho như nào thì được hưởng như thế, phận làm con có quyền gì mà đòi hỏi chứ.

Sau khi bố chồng tôi mất, 2 mảnh đất đầu làng cho chú út cũng bị chú thím ấy bán đi để lấy vốn kinh doanh và 1 phần trả nợ nần thua lỗ làm ăn. Còn cái đầm nuôi cá của vợ chồng tôi vì chẳng biết làm gì nên cứ để đó.

1 năm sau thấy lâu không thu hoạch cá nên vợ chồng tôi tát đầm. Ngày tát đầm có rất nhiều cá nên riêng tiền bán cá chúng tôi thu về cũng cả gần 200 triệu. Cũng trong thời gian này, người ta thông báo quy hoạch hết phía bên đầm cá nhà tôi và bãi màu gần đó để xây dựng khu đô thị kiểu mới. Do đầm cá rộng nên vợ chồng tôi được đền bù gần chục tỷ đồng.

Ngày cầm tiền đền bù trong tay, chúng tôi không tin nổi vì bỗng dưng sở hữu số tiền quá lớn. Cũng đến lúc này tôi mới hiểu tấm lòng của bố chồng. Có lẽ biết con trưởng thiệt thòi nên ông mới cố ý di chúc cho như vậy.

Nguồn : https://www.webtretho.com/f/tam-su-cua-vo/luc-mat-bo-chong-chi-di-chuc-cho-cai-dam-ca-2-nam-sau-tat-len-vo-chong-toi-doi-doi